Quá trình đô thị hóa đang diễn ra mạnh mẽ trên khắp đất nước ta và tác động đến nhiều mặt hoạt động xã hội. Một số Hội viên Câu lạc bộ Thơ luật Đường họ Phạm Việt Nam góp thêm một vài góc nhìn cá nhân qua chùm thơ xướng họa vui sau đây:
Bài xướng:
LÀNG LÊN PHỐ
Lâu ngày trở lại chốn thôn hương,
Thấy sự đổi thay đến lạ thường.
Nhà cửa ken dày đầy mặt ngõ.
Quán hàng chen chúc kín ven đường.
Chân dài nhún nhảy rung chòm xóm.
Váy ngắn đung đưa rợp hội phường.
Ao cá, vườn cây đâu chẳng thấy,
Người về vương vấn nỗi buồn thương.
Phạm Văn Dương
Các bài họa:
1. LÀNG HÓA PHỐ
(Họa nguyên đề đảo vận)
Đất chật bây giờ làng hóa phố
Người đông hiện tại xã thành phường
Lầu cao lố nhố vươn ra ruộng
Quán xá lăng nhăng chiếm hết đường
Nhụng nhặng rượu chè be bét nụ
Ty toe trai gái nẫu nường hương
Ao sen giếng nước đi đâu hết
Ngao ngán tình quê thật đáng thương
Từ Đức Khoát
2. CÁCH TÂN
Nào ai giam hãm được mùi hương
Đổi mới cách tân chuyện lẽ thường.
Hàng quán rợp trời thôn hóa phố
Áo quần kín đất ruộng nên đường.
Giao lưu nhất thiết cần nhiều bạn
Buôn bán đương nhiên phải lắm phường.
Khổ nỗi gái trai giờ chán học
Lượn lờ “xanh đỏ” nghĩ mà thương !
Phạm Ngọc Toàn
3. CHUYỂN LÀNG SANG PHỐ
Thôn làng xưa gọi, chốn quê hương
Sang phố xem ra đã bất thường
Cõi duối lưa thưa giờ biến mất
Rặng tre lả lướt cũng lên đường
Cửa hàng buôn nhỏ mọc quanh xóm
Chợ búa bán to khắp các phường
Váy ngắn, chân dài theo ngoại quốc
Láng giềng tình nghĩa kém thân thương .
Phạm Trường Nguyên
4. LÀNG LÊN PHÓ
(Họa đảo vận)
Lâu rồi xa mảnh đất quê hương
Trở lại hôm nay thấy khác thường
Xóm cũ đường thôn giờ hóa phố
Làng xưa đất bãi đã lên phường
Nhà lầu ngạo nghễ vươn ra ngõ
Hàng quán xênh xang kín mặt đường
Giếng nước sân đình nay vắng bóng
Ngắm nhìn cảnh lạ lại thêm thương
Phạm Thế Hoàn
5. HƠN MƯỜI XUÂN XƯA
Thống nhất hai miền – lại cố hương
Ngày đầu giải phóng thấy ghê thường
Vườn xưa nhà cũ tiêu tan nẻo
Bom đạn chiến tranh lấp kín đường.
Mấy tháng bà con về khắp xóm
Vài năm kiến thiết khác chi phường
Tường cao, lầu đúc, nhiều thay đổi
Thăm lại quê mình – đẹp mến thương.
Ngọc Ẩn Nhi Huyền
6. XÓM PHỐ
Hôm qua thăm bạn – chỗ đồng hương.
Phố vắng giờ đây rất đỗi thường .
Kẻ có ung dung buôn tại chỗ.
Dân nghèo tất bật bán bên đường.
Mi cong liếc mắt nghiêng trời đất
Cạp trễ lắc hông động cả phường.
Ngơ ngác mắt Nai không một bóng .
Thân gìa cô quạnh nghĩ mà thương
Nguyễn Thị Huề
7. THƯƠNG
Quê nghèo xóm vắng ngoẹo sang phường
Ngõ trúc sen hồng lúa ngát hương
Khách sạn năm sao cao ngạo nghễ
Sân gôn trăm mẫu rộng phi thường
Bồng lai tiên cảnh ong say nhụy
Thượng uyển vương gia bướm lạc đường
Vợ cấy chồng cầy tranh tuyệt tác
Nhìn cò lận đận mủi lòng thương
Pham Văn Tá
8. PHỐ HOA
Già trẻ xã ta lập hội, phường
Bền công sản xuất dựng quê hương.
Điện về tỏa sáng tươi nhà khó;
Lúa trĩu oằn thơm ngát ruộng thường.
Bay bổng nhịp đời qua ngõ phố,
Rộn ràng sức sống giữa hiên đường.
Thạch Sanh dũng cảm tìm chân lý,
Cô Tấm thảo hiền thật dễ thương.
Lương Lương Hòa
9. VỀ QUÊ
Biền biệt quay về với cố hương
Tình quê chưa nhạt, nghĩa không thường
Làng xưa lụp xụp, xây hình phố
Ngõ cũ tẻo teo, mở mặt đường
Đội ngũ vơ bèo, ra gái quận
Đoàn quân vạt tép, hóa trai phường.
Bạn lòng thuở khó không còn bóng
Dâng trước ban thờ chén rượu thương.
Phạm Minh Giắng
10. XÃ THÀNH PHƯỜNG
Vừa rồi lưu bước tới quê hương
Cảm nhận cảnh quan rất khác thường
Ngõ xóm nhà tầng nhoà lối ngõ
Đường làng cửa hiệu kín lề đường
Xập xình tiếng nhạc vang theo phố
Lòe loẹt phấn son diễu khắp phường
Giếng nước cây đa đâu thấy nữa
Trong lòng vừa tiếc lại vừa thương!
Phạm Đạo
12. TRỞ LẠI LÀNG XƯA
Nửa đời phiêu bạt chốn tha hương
Trở lại làng xưa thấy khác thường!
Sừng sững nhà cao trùm lối ngõ
Vèo vèo xe cộ lụa trên đường
Chân dài mấy ả nghênh ngang phố
Nhạc rốc từng đêm rậm rịch phường
Giếng nước, sân đình nay vắng bóng
Hồn quê lẩn khuất – nghĩ mà thương!
Huy Phương